Nguồn ảnh: Pinterest
Bạn đang xem: em là sinh mệnh của anh
– Nhiên chạy nhanh chóng cút con cái, nhanh chóng lên!
Trên tuyến đường sút ven cánh rừng, người phụ phái đẹp khoảng chừng rộng lớn tía mươi tuổi hạc vừa vặn khóc vừa vặn trình bày với đứa nhỏ nhắn kề bên bản thân, cẳng chân chị tớ nhuốm đẫy bùn dơ, tua đâm rách rưới toạc cả gấu quần. Bầu trời tối rét buốt, bên trên trời không tồn tại nổi một ngôi sao sáng chỉ mất những ánh đèn sáng le lói phía mặt mũi tê liệt tuyến đường. Có giờ bước đi liên tiếp hâu phương, người phụ phái đẹp không hề tạo được điềm tĩnh kéo đứa nhỏ nhắn chạy trực tiếp nhập cánh rừng tuy nhiên dù cho có chạy thế này chị tớ cũng biết bản thân sẽ không còn thắng nổi bao nhiêu lão con trai ngay tắp lự kéo con cái nhỏ nhắn vào trong 1 tảng đá. Gió thốc từng lần nhập mặt mũi, bao nhiêu giọt nước đôi mắt còn chưa kịp thô vẫn nối tiếp vòng xuống bên trên gò má white hồng. Chị tớ nhắm nghiền đôi mắt quỳ xuống cạnh đứa nhỏ nhắn rồi nói:
– Nhiên, con cái chạy sâu sắc nhập vào rừng, cứ trực tiếp lối này chạy tiếp tục thấy một mái ấm. Tại tê liệt với nhị người đợi con cái tiếp tục đem con cái cho tới điểm an toàn và tin cậy, chạy nhanh chóng lên!
Đứa nhỏ nhắn đem cỗ váy white, chân song song giầy 乃úp bê, khuôn mặt mũi tương tự như một nàng công chúa thút thít khóc giọng như lạc đi:
– Mẹ, con cái không thích xa cách u, u cút nằm trong con cái cút u. Còn tía nữa, u bảo tía tiếp tục đón u con cái bản thân tuy nhiên.
Người phụ phái đẹp ko kìm được nhảy khóc nức nở:
– Ba con….tía con cái bị….tía con cái không hề nữa rồi…
Chị tớ cố lưu giữ chút điềm tĩnh sau cùng, đẩy đứa nhỏ nhắn rồi trình bày tiếp:
– Nhanh cút, con cái cần sinh sống, con cái cần sinh sống nhằm trả thù hằn cho tới tía u. Chạy trực tiếp nhập tuyến đường này, nghe câu nói. u cút con cái. Con hãy ghi nhớ những kẻ vẫn sợ hãi tía và u, u cầu van con cái hãy nghe câu nói. u cút, con cái cần nối tiếp sống và cống hiến cho tự được.
Đứa nhỏ nhắn níu tay người phụ phái đẹp, những giọt nước đôi mắt đậm chát chảy xuống, “Ba con cái không hề nữa rồi” đầy đủ khiến cho một đứa nhỏ nhắn chục tía tuổi hạc hiểu thế này là đau nhức tột nằm trong.
– Tại sao vậy mẹ? Tại sao lại sợ hãi tất cả chúng ta vậy mẹ? Chẳng cần bao nhiêu ngày trước tất cả chúng ta còn sinh sống niềm hạnh phúc sao mẹ? Tại sao bọn họ lại thực hiện vậy với bọn chúng ta?
Chị tớ kéo tay đứa nhỏ nhắn ngoài tay bản thân, đem đến nó một cặp domain authority rồi nói:
– Không còn thời hạn nữa đâu Nhiên, con cái chạy cút, nhanh chóng lên, với người sẽ hỗ trợ con cái. Nhanh lên Nhiên, chạy cút. Mẹ cầu van con cái đấy, vì như thế tía vì như thế u chạy cút con cái. Mẹ biết phụ nữ của u mạnh mẽ và tự tin lắm tuy nhiên. Chạy cút con!
Nói rồi chị tớ đẩy đứa nhỏ nhắn rồi chạy trực tiếp về phía những ánh đèn sáng đang được cho tới sát, đứa nhỏ nhắn không đủ can đảm nhìn lại, ôm cái cặp domain authority chạy trực tiếp về phần bên trước. Nó cứ cắm đầu chạy mải miết, ánh đèn sáng pin cũng khuất dần dần phía xa cách.
“Đoàng, đoàng..” Tiếng súng nổ kể từ xa cách khiến cho nó giật thột ngoảnh lại chỉ kịp bắt gặp kể từ điểm độ sáng hắt lại, bóng hình thân thuộc nhòa nhạt nhẽo gục xuống, phổ biến hét rộng lớn cho dù ở khoảng cách xa cách vẫn đầy đủ nó nghe được nháng thoáng:
– Còn đứa nhỏ nhắn, cần bắt tự được nó!
Nó quan sát về hâu phương, đau nhức nấc lên. Bàn thờ chân nhỏ nhỏ nhắn ham muốn trở lại ôm chặt người u xứng đáng thương vừa vặn ở xuống tuy nhiên nó hiểu rằng tích tắc này trở lại là tự động đâm nguồn vào địa điểm ૮ɦếƭ chỉ từ biết chạy về phần bên trước. Tại ngay lập tức hâu phương phổ biến hét yếu ớt ớt nhập tuyệt vọng:
– Chạy cút Nhiên, chắc chắn cần trả thù hằn cho tới tía u.
Đứa nhỏ nhắn bấu chặt nhị tay nhập nhau, xoay người chạy đặc biệt nhanh chóng, không hề giờ liên tiếp hâu phương tuy nhiên nó biết những kẻ áo đen kịt vẫn đang được sạo sục mò mẫm nó, những giọt nước đôi mắt vẫn đậm đắng bên trên khuôn mặt xinh xẻo. Nó không hề suy nghĩ được gì chỉ cắm đầu chạy, đôi mắt vẫn nhoà cút, trong trái tim vẫn đang được không ngừng nghỉ gọi thương hiệu người u xứng đáng thương. Đột nhiên với ánh đèn sáng chiếu rọi trực tiếp nhập mặt mũi, nó e hãi giật thột, tim đập thình thịch, giờ thở vạc đi ra cực mạnh, nó không hề tạo được điềm tĩnh ngay tắp lự hét lên:
– Cút đi!
Ánh đèn bấm khá khựng lại, ngẫu nhiên tiến bộ lại sát rộng lớn bịt mồm nó rồi lấy ra một góc. Có lẽ chủ yếu phiên bản thân thích nó cũng nhận định rằng cái sự sinh sống mỏng mảnh manh này không có gì tạo được nhập giây lát, ngay tắp lự đi ra mức độ gặm chặt nhập bàn tay đang được lưu giữ mồm bản thân. Chẳng biết nó vẫn người sử dụng mức độ lực thế này chỉ nghe biết khi với mùi vị tanh ngập nhập mồm nó mới nhất buông đi ra, với cái gì tê liệt ướŧ áŧ đang được chảy bên trên khoé môi. Là máu! Từng giọt huyết chảy xuống ẩm ướt cả cái váy white qua loa ánh đèn sáng pin trở thành hãi kinh cho tới kinh sợ, nó đang chưa kịp lăm le thần lại nối tiếp bị lôi cút.
– Lên xe cộ cút, nhanh chóng lên ko bọn bọn chúng chuẩn bị cho tới rồi.
Giọng trình bày ồm ồm hâu phương tuy nhiên kể từ ban nãy vẫn im thin thít khiến cho nó giật thột, thời điểm này nó mới nhất nhằm ý kỹ người vừa vặn bị nó gặm là 1 trong những chàng trai khoảng chừng chục tám nhị mươi tuổi hạc, bên dưới ánh đèn sáng nhòa nhạt nhẽo chỉ thấy hai con mắt cậu tớ đặc biệt sáng sủa. Đứa nhỏ nhắn thở hồng hộc, vẫn ko không còn sững sờ căn vặn lại:
– Anh là ai? Không cần tự bọn tê liệt sai cho tới sao?
– Không, anh cho tới để giúp đỡ em, mau trèo lên xe cộ anh đem em cút. bầy tê liệt chuẩn bị cho tới rồi, nhanh chóng lên!
Nó nhìn lên, con xe dream lâu đời đang rất được chàng trai dựng, bên trên tay vẫn còn đấy chỗ bị thương vừa vặn bị gặm huyết đang được rỉ đi ra, không hề suy nghĩ được gì nó ngay tắp lự vội vàng trèo lên hâu phương xe cộ máy, thời điểm này đấy là sự lựa lựa chọn độc nhất. Chiếc xe cộ nổ máy giòn rụm, đứa nhỏ nhắn một tay ôm chặt cái cặp domain authority, một tay bám chặt nhập cậu thanh niên không quen phó đem số phận cho tới ông trời. Phía sau không khí yên tĩnh tĩnh cho tới kỳ lạ thông thường, con xe cứ thế tiến bộ về phần bên trước. “Rầm” một giờ động rộng lớn vạc đi ra, con xe máy vừa vặn lao trực tiếp vào trong 1 tảng đá ko tạo được thăng tự sập xuống nền khu đất, đứa phụ nữ vẫn ôm cái cặp, còn chưa kịp lăm le thần điều gì đang được xẩy ra chỉ thấy cánh tay đau đớn, nó hé vĩ đại hai con mắt nhìn, cái đèn bấm văng đi ra xa cách, phía bên dưới thân thích nó ấm cúng kỳ lạ kỳ. Một cánh tay vĩ đại rộng lớn đang được ôm chặt phía bụng nó, cánh tay còn sót lại bao phủ phía bên trên đầu. Lúc này nó mới nhất vạc xuất hiện chàng trai vừa vặn nãy lại thêm 1 lần tiếp nữa cứu vớt nó, ngẫu nhiên nó thấy một dòng sản phẩm đỏ rực chảy kể từ thật nhiều ở đoạn bàn tay vừa vặn bị gặm, ngay lập tức bên trên vết gặm một hòn đá cắm trực tiếp nhập sâu sắc hẳm, vết huyết cũ ko thô vết huyết mới nhất lại chảy. Trời vẫn chính thức tờ nhòa sáng sủa, nó giương đôi mắt nhìn bàn tay cậu tớ hốt hoảng ko biết cần làm cái gi thời điểm này cúi gằm xuống căn vặn một câu thiệt vô nghĩa:
– Anh với sao không?
– Em với băng gạc không?
Nó ngước hai con mắt vĩ đại tròn trặn, vẫn ẩm ướt lung linh rung lắc đầu. Cậu tớ thở lâu năm nhìn đứa phụ nữ trước mặt mũi căn vặn lại một câu ko liên quan:
– Em trong năm này từng nào tuổi hạc rồi?
– Em…em…mười tía tuổi hạc.
Cậu tớ ôm chặt bàn tay rồi nói:
– Em cứ cút trực tiếp về phần bên trước một quãng nữa là thoát ra khỏi cánh rừng, cứng cáp bọn tê liệt trong thời điểm tạm thời ko xua theo đuổi em được nữa vì như thế lối này đặc biệt khó khăn mò mẫm. Em cút trước đi!
Đứa nhỏ nhắn cậu thanh niên con trẻ, ngẫu nhiên oà lên khóc, thời điểm này khi điềm tĩnh lại nó mới nhất thấy nỗi đau nhức đang được gào xé tấm lòng bản thân. Cậu tớ nhìn nó hoảng loạn hỏi:
– Em ko có gì chứ?
– Em…em không hề ai kề bên bản thân nữa rồi. Tất cả đều quăng quật em đi…ba em, u em không hề ai nữa…
Cậu tớ nhìn đứa nhỏ nhắn trước mặt mũi, cái váy white vẫn nhuốm đẫy bùn dơ, khuôn mặt mũi lấm lem bao nhiêu sợi tóc lơ thơ bám lên cả bờ môi nhỏ nhỏ nhắn lòng chợt trào lên nỗi xót xa cách vô hạn. Phải rồi một đứa con trẻ mới nhất chục bao nhiêu tuổi hạc vài ba ngày trước còn đang được niềm hạnh phúc ngẫu nhiên cần tận mắt chứng kiến cảnh chúng ta bị truy sát, u bị phun ngay lập tức trước mặt mũi thì làm thế nào rất có thể điềm tĩnh được? Đột nhiên đứa nhỏ nhắn tạm dừng, nó lấy miếng băng đô bên trên đầu rồi nói:
– Anh đem tay trên đây.
Xem thêm: tôi muốn coi phim
Nói rồi đứa nhỏ nhắn gái kéo tay cậu thanh niên đặt điều tấm băng đô lên tay cậu tớ cuộn bao nhiêu vòng rồi buộc lại, chỗ bị thương bên trên bàn tay và được băng bó hoàn thành, nó ngay tắp lự vùng dậy quệt nước đôi mắt ôm cái cặp rồi hỏi:
– Bây giờ anh cút đâu?
Cậu tớ ko vấn đáp tuy nhiên căn vặn lại:
– Em lăm le cút đâu?
Đứa nhỏ nhắn chỉ tay về một góc rồi nói:
– Mẹ em bảo em cho tới mái ấm tê liệt, sẽ sở hữu người đón em, anh cút nằm trong em chứ?
– Anh ko cút được, tuy nhiên cho tới đấy là khá an toàn và tin cậy rồi. Em trở về tê liệt cút, mau lên đi!
Đứa nhỏ nhắn gặm chặt môi, cúi gằm mặt mũi căn vặn lại:
– Anh là ai? Tại sao anh lại hùn em vậy?
Cậu tớ đem bàn tay còn sót lại vuốt bao nhiêu sợi tóc bên trên mặt mũi nó rồi nói:
– Anh đơn thuần người qua loa lối, thấy em bắt gặp chuyện thì hùn thôi, em cút mau cút, ko lại ko kịp. Nhanh lên, cất cánh giờ chỉ tạm thời an toàn và tin cậy thôi bọn nó rất có thể cho tới bất kể khi này.
– Nhưng sao anh lại hùn em bỏ mặc cả nguy nan hiểm? bầy bọn chúng cũng rất có thể gϊếŧ anh mà!
– Không sao đâu, bọn chúng không đủ can đảm gϊếŧ anh đâu. Em chớ căn vặn nhiều nữa, mau cút cút, mò mẫm người em cần phải có thể hùn em cút, anh chỉ hùn em được thế này thôi.
Đứa nhỏ nhắn nhìn cậu tớ, xoay người bước tiến từng giọt nước đôi mắt đau nhức chính thức vòng xuống. Có lẽ khi càng điềm tĩnh lại, nỗi nhức bị gϊếŧ chúng ta lại càng to hơn nhập lòng:
– Em hãy mạnh mẽ và tự tin lên nhé, cô gái!
Tiếng trình bày hâu phương của cậu thực hiện nó sững lại, nó ngoảnh mặt mũi lại, hai con mắt đỏ rực hoe mím chặt môi gật đầu:
– Cảm ơn anh, chắc chắn anh tiếp tục bắt gặp từng điều chất lượng tốt lành lặn nhất, em cảm ơn anh đặc biệt nhiều!
Chàng trai ngập ngừng một khi rồi căn vặn tiếp:
– Em rất có thể cho tới anh biết thương hiệu em không?
Nó lấy tay quệt bao nhiêu giọt nước đôi mắt rồi trả lời:
– Em là Nhiên, Lưu Diệp An Nhiên!
Nói rồi nó xoay người lại chạy về phần bên trước, ko kịp nghe lời nói phía sau:
– Còn anh thương hiệu là Văn, Nguyễn Đình Văn!
***
Hà Nội, vào cuối tháng 4 năm 2016!
Trời Hà Nội Thủ Đô mới nhất nhập cơ hội đầu hè tuy nhiên oi bức cho tới ngột ngạt. Tám giờ sáng sủa, trời vẫn nắng và nóng lêи đỉиɦ đầu, Nhiên nỗ lực tập luyện làm hồ sơ chán ngán cho tới tột nằm trong. Mấy người ngồi xung xung quanh đang được gọi tư liệu sẵn sàng phỏng vấn còn cô lấy 乃út vẽ vẽ lên tờ giấy tờ trước mặt mũi. Nhiên nhìn cô nhỏ nhắn đem cái áo white kề bên bản thân, có lẽ rằng cô nhỏ nhắn này thấp hơn cô một nhị tuổi hạc, vẻ mặt mũi non nớt tuy nhiên đẫy hồi hộp. Hơn một năm trước đó cô cũng từng có tương đối nhiều ước mơ, nhiều tham vọng như các người này tuy nhiên cho tới giờ có lẽ rằng vẫn vượt lên rời rã mệt rũ rời. Không biết cô vẫn chụp từng nào cái hình họa, thực hiện từng nào làm hồ sơ, cho tới từng nào doanh nghiệp lớn nhằm phỏng vấn tuy nhiên sau cùng còn nếu không cần người tớ không sở hữu và nhận thì cũng chính là còn chưa kịp test việc hoàn thành cũng đã biết thành đè xay mà đến mức quăng quật việc. Đến giờ khắc này không có gì chút hào hứng này với những thứ tự ứng tuyển thế này. Cô thở lâu năm, còn nếu không cần Quân giục cô cút phỏng vấn ở trên đây có lẽ rằng cô cũng ko thèm cút dẫu hiểu được doanh nghiệp lớn này là tiềm năng tuy nhiên phiên bản thân thích cô đề ra từ thời điểm năm ấy. Nhiên ngán chán nản vào trong nhà dọn dẹp vệ sinh, chỉnh lại chút ăn mặc quần áo rồi tô son, nhìn phiên bản thân thích nhập gương ngẫu nhiên nhảy cười cợt.
– Này, nghe trình bày thời điểm ngày hôm nay Giám đốc đích thân thích phỏng vấn đấy, anh tớ tuy nhiên phỏng vấn thì…
Nhiên nhìn ra bên ngoài, nhị người phụ phái đẹp trạc tuổi hạc cô đang được thủ thỉ. Người phụ phái đẹp đem váy đỏ rực ôm hoàn toàn body thanh miếng tô son thản nhiên đáp lại:
– Thì sao? Đàn ông suy cho tới nằm trong cũng chính là con trai, bắt gặp người phụ phái đẹp xinh đẹp mắt thì cũng mượt lòng, huống hồ nước tất cả chúng ta với kinh nghiệm tay nghề loại gì chẳng được nhập.
Người phụ phái đẹp còn sót lại đem bộ đồ quần áo văn phòng, cái váy kiểu ngắn khoa trương hoàn toàn đôi bàn chân nuột rung lắc đầu đáp:
– Thế thì cậu sai lầm rồi, tôi được biết giám đốc này cực kỳ khó khăn tính ko khi nào vì như thế đối phương là phụ phái đẹp bao gồm với đẹp mắt thế này tuy nhiên ưu tiên đâu. Anh tớ đặc biệt rét lùng và thậm chí còn nhập việc làm còn rất có thể gọi là tàn nhẫn thế cho nên cho tới hiện nay đã sát tía mươi tuổi hạc còn chưa tồn tại bà xã.
– Sao cậu biết?
– Tôi với chúng ta thực hiện ở doanh nghiệp lớn này, cậu tớ thông thường than thở thưa với tôi nút lương lậu ở trên đây đặc biệt mê hoặc tuy nhiên việc làm đặc biệt áp lực nặng nề vì như thế giám đốc khó tính khó nết. Nhưng thiệt sự tôi đặc biệt ham muốn thực hiện ở môi trường xung quanh này nên mới nhất rủ cậu cút phỏng vấn vì như thế tôi được biết thực hiện ở trên đây chỉ cần phải có năng lượng thì đáp ứng tiếp tục không xẩy ra ngược đãi, ở trên đây đặc biệt vô tư không tồn tại chuyện cậu là con cháu ông này, con cái ông tê liệt tuy nhiên tiếp tục được trao đâu.
Điện thoại của Nhiên ngẫu nhiên rung rinh lên tắt ngang cuộc chuyện trò của nhị người phụ phái đẹp. Nhiên không đủ can đảm ngấc cao mặt mũi cúi xuống ấn nút nghe, là Quân. Cô thở lâu năm bắt máy:
– Alo em trên đây.
Đầu chão mặt mũi tê liệt nhẹ dịu hỏi:
– Em chuẩn bị phỏng vấn chưa? Mấy giờ em về anh đợi cơm?
Xem thêm: nổi loạn tuổi 18
– Sắp cho tới lượt em rồi, cứng cáp em về sớm thôi.
– Vậy anh đợi cơm trắng em nhé. Cố lên nhé, anh tin tưởng em tiếp tục thực hiện được, anh yêu thương em!
Nhiên không đủ can đảm thở lâu năm, đoạn đối thoại cô vừa vặn nghe lại càng khiến cho tâm lý cô tệ rộng lớn khi nào tuy nhiên lại không đủ can đảm thổ lộ vì như thế e Quân tuyệt vọng. Anh vẫn nằm trong cô mò mẫm việc trong cả rộng lớn một trong năm này tuy nhiên sau cùng cũng đơn thuần vô danh tròn trặn trĩnh. Cô tắt máy ra bên ngoài chống đợi ngồi.
Bình luận