học khôn là

Truyện mỉm cười dân gian lận Học khôn

Học khôn là mẩu chuyện mỉm cười dân gian lận nước Việt Nam, ý niệm châm biếm những người dân nam nhi quen thuộc thói lệ thuộc, cần sinh sống tùy thuộc vào người phụ phái đẹp vô xã hội.

Bạn đang xem: học khôn là

Truyện đó là khẩu ca đã cho thấy sự vùng lên mạnh mẽ và tự tin về tầm quan trọng của những người phụ phái đẹp, ngăn chặn tư tưởng trọng phái mạnh coi thường phái đẹp bên dưới thời phong loài kiến.

Ngày xưa, mang trong mình một chàng trai thương hiệu là Đần lấy được một chị phu nhân thương hiệu là Khôn. Cả đời một chữ cắm thực hiện song ko biết, anh tớ lại chẳng chịu đựng thò đầu tiếp cận đâu, chỉ ru rú ở xó căn nhà nhằm phu nhân sai bảo thực hiện lụng từ các việc nhỏ cho tới việc rộng lớn, nên đang được đần lại càng đần thêm thắt. Cái thói đời, ck “đần” phu nhân “khôn”, việc căn nhà việc cửa ngõ đụng chạm cho tới cái gì rồi cũng dễ dàng sinh song co [1], cãi cọ một ngày dài. Chị phu nhân thì luôn luôn mồm chê bai ck : “Ối trời ơi! Đần ơi là đần!”  hoặc “Ối trời ơi! Đần đâu tuy nhiên có được cái loại đần cho tới thế là cùng!”. Anh chàng mới đầu biết thân thuộc biết phận cứ thộn mặt mày ra [2] mang đến phu nhân nhiếc tấn công như fake câm fake nghễnh ngãng. Nhưng về sau, chẳng hiểu đem anh láng giềng láng giềng nào là mớm nhời mang đến, thế là song khi Lúc tức khí lên anh tớ cũng gân cổ cãi lại vợ:

– Này này, bu nó đem “khôn ngoan ngoãn cũng đơn thuần cái ngữ [3] đàn bà”, còn tôi “dẫu rằng… ngu đần cũng chính là cái thằng đàn ông”!

Thấy anh ck đần tới trường mót đâu được một câu cũng đi ra chữ đi ra nghĩa nhằm xoen xoét cãi với bản thân, đem thứ tự chị phu nhân chị mỉm cười bảo với chồng:

– Phải rồi, tía nó mong muốn đi ra “cái thằng đàn ông” thì cứ chuồn tuy nhiên học tập tinh học tập ngoan ngoãn người tớ chuồn mang đến bởi “cái ngữ đàn bà” như tôi phía trên này mang đến tôi nâng nặng trĩu bản thân nặng trĩu mẩy. Kẻo thiên hạ người tớ lại nhiếc: “làm nô lệ người tinh còn rộng lớn thực hiện thầy thằng ngu”!…

Anh ck ngay tắp lự thộn mặt mày đi ra chất vấn vợ:

– Thế học tập tinh ở đâu hả bu nó?

Chị phu nhân tặc lưỡi:

– Đần ơi là đần! “Đi một ngày đàng, học tập một sàng khôn“, cổ nhân đang được dạy dỗ thế, chứ còn học tập ở đâu nữa!

Anh ck lại thộn ra:

– Thế thực hiện thế nào là nhằm “đi một ngày đàng” tuy nhiên ” học tập được một sàng khôn” hả bu nó?

Chị phu nhân nhảy cười:

– Trời ơi! Đần đâu tuy nhiên có được cái loại đần cho tới thế là nằm trong. Rồi chị tớ thực hiện cỗ khéo léo giảng giải một thôi một hồi mang đến anh chồng!

– Thề này này! Đi đi ra lối, mong muốn học tập tinh học tập ngoan ngoãn người tớ thì nhìn thấy quý khách cần tay bắt mặt mày mừng, tươi tỉnh mỉm cười hớn hở, kính chào người này một câu, kính chào người nọ một câu, chúc người này gặp gỡ nhiều như ý, chúc người ê gặp gỡ sự chất lượng lành lặn nhằm thích nghi thực hiện biết với những người tớ, “dao năng liếc thì sắc, người năng kính chào thì quen”, đem thế mới nhất học tập tinh học tập ngoan ngoãn người tớ được chứ!… Cứ như tía nó cả đời chả tiếp cận đâu, tuy nhiên đem gặp gỡ ai ai cũng cứ lì lì cái mặt mày đi ra như pho tượng khu đất ấy thì có lẽ ai người tớ thiết săn bắn thiết đón chuyện trò với bản thân tuy nhiên học tập tinh với học tập ngoan!

Nghe phu nhân giảng giải như sáng sủa hẳn đôi mắt đi ra, anh ck đột nhiệt huyết bảo vợ:

– Nếu vậy, gà gáy canh tía sáng sủa mai, bu nó dậy sẵn sàng cơm trắng cầm, muối hạt rang mang đến tôi lên đàng tới trường tinh một chuyến coi sao.

Sáng tinh sương ngày tiếp theo, anh ck cơm trắng đùm cơm trắng cầm lên lối thiệt. Nhớ tiếng phu nhân dặn dò, gặp gỡ ai anh tớ cũng xấn lại cầm tay bá vai mồm mỉm cười toe toét và luôn luôn mồm chúc không còn “điều may mắn” lại cho tới “sự chất lượng lành”. Mọi người mới đầu trố đôi mắt đi ra coi (vì ko thấy chàng trai “kì cục” như vậy), sau nhận định rằng chàng trai Đần này đâm đi ra “dở hơi” nên ai ai cũng vội vàng gạt anh tớ đi ra tuy nhiên lủi chuồn mang đến được việc. Thế là trong cả dọc lối chẳng một ai rỗi tương đối đứng lại bắt chuyện với anh tớ cả.

Gần trưa, đột gặp gỡ một đoàn người tấp nập ngàn nghịt đang di chuyển cho tới, lại sở hữu cả giờ kèn rỗng tuếch om xòm cả một khúc lối. Anh chàng mừng thì thầm, chắc chắn rằng đem thời cơ nhằm “học khôn” được ở cái chỗ đông người này. Nhớ tiếng phu nhân dạy dỗ, anh tớ lại mỉm cười toe toét và luôn luôn mồm chúc mừng lia lại. Mọi người đều trợn đôi mắt trợn mũi coi anh tớ rồi đoàn người cứ lẳng lặng kéo chuồn. Đến khoảng tầm khúc thân thuộc, anh tớ chợt thấy đem đám người chuồn sau một chiếc kiệu rộng lớn sáu người khênh. Đám người này người nào là tay cũng kháng gậy gộc, tương đối chuồn khom sườn lưng, lại khoác toàn đồ gia dụng xô sợi white toát, coi cực kỳ kỳ lạ, một vài ba người thỉnh phảng phất lại sụt sịt như bị buột mũi hắt xì hơi. Đoán chừng phía trên mới nhất là những người dân rất có thể dạy dỗ “khôn” mang đến anh tớ được, chàng trai bèn chạy ngay lập tức lại túm lấy tay từng người thực hiện đi ra vẻ tay bắt mặt mày mừng và hớn hở trình bày với hộ: “A ha! Xin chúc mừng những chưng gặp gỡ điều may mắn!”, “Chúc mừng những chưng gặp gỡ được sự chất lượng lành!”, “Chúc mừng…”. Chưa kịp chúc không còn câu loại tía, anh ngay tắp lự bị luôn luôn đám người ấy nổi sung lên tiện tay vung gậy gộc phang luôn luôn cho 1 chập tối mặt mày mũi: “Đồ xỏ là tía que! Đồ xỏ lá tía que! [4]… Đập bị tiêu diệt nó đi!… Đem chôn sinh sống nó đi!…” Tiếng thét rần rần, giờ gậy gộc đập huỳnh huỵch… Anh chàng Đần kinh hoàng quá vì như thế bị đòn nhức quá bất thần, phải gắng rất là mới nhất tuồi được người luồn xuống bên dưới gầm kiệu nhằm lủi quý phái phía mặt mày ê và ù té quăng quật chạy phân phối sinh sống phân phối bị tiêu diệt.

Thoát bị tiêu diệt về cho tới căn nhà, còn chưa kịp kể lại không còn nguồn cơn mẩu chuyện, chàng trai lại bị phu nhân nhiếc luôn luôn cho 1 chập:

– Ối trời ơi! Đần ơi là đần! Người tớ đang sẵn có quái bị tiêu diệt phụ vương bị tiêu diệt u, đang không phân tách buồn với những người tớ được một tiếng một giờ thì chớ, lại “xỏ lá tía que” chuồn chúc mừng chúng ta người tớ gặp gỡ “may mắn… chất lượng lành”, đem bởi bới mồ bới mộ cả bọn họ người tớ nên không? Trời ơi! Đần ơi là đần! Sao người tớ ko chôn sinh sống luôn luôn tía nó chuồn mang đến nó không còn tiệt cái loại đần cho tới thế là cùng!

Anh Đần tức quá ngay tắp lự thộn mặt mày đi ra hỏi:

– Thế thì bu nó bảo tôi cần phân tách buồn phân tách phấn khởi với những người tớ đi ra sao? Sao bu nó ko dặn dò tôi trước?

Chị phu nhân nguýt lâu năm rồi lại ngồi giảng giải một thôi một hồi mang đến anh ck đần:

– Thế này này, đần ơi là đần! Đi lối gặp gỡ căn nhà người tớ đang sẵn có đám [5] thì chớ đem mỉm cười cợt toe toét cái mồm chiếc miệng vô duyên đi ra, tuy nhiên cần tỏ vẻ rẩu rầu rĩ rĩ, nếu như là nơi nằm trong buôn bản nằm trong sóc thì phân tách buồn chúc cho những người tớ được “mồ yên ổn mộ đẹp”, nhằm hưởng trọn niềm hạnh phúc ở bên dưới “suối vàng” [6] đang được nghe đi ra chưa? Trời ơi, sao và lại có được cái loại đần cho tới thế là cùng!

Anh Đần nghe phu nhân trình bày lại như sáng sủa đôi mắt đi ra, bèn hứa hẹn phu nhân ngày tiếp theo quyết chuồn “học khôn” phen nữa.

Tinh mơ ngày tiếp theo anh tớ lại cơm trắng đùm cơm trắng cầm lên lối. Dọc lối nhằm ngoài quên tiếng phu nhân dặn dò, anh tớ cứ lầm bầm luôn luôn mồm chúc không còn người này “mồ yên ổn mộ đẹp”, lại chúc người ê “hưởng niềm hạnh phúc bên dưới suối vàng”… Thấy thế, ai ai cũng lảng xa xăm hãi gặp gỡ “xúi quẩy” [7] và nghĩ rằng anh tớ đang được “hóa dại” nên chẳng ai thèm chấp. Nhưng vô bụng anh tớ chỉ rắp tâm gặp gỡ mang đến được một chiếc “đám” nào là như thể cái “đám” ngày hôm trước để sở hữu thời điểm tỏ rõ ràng sự “khôn ngoan” của tôi quả thật tiếng phu nhân dặn dò.

Xế trưa, ngược nhiên trời cũng chiều lòng, anh tớ lại thấy một đoàn  khá nhiều người đang được sôi động tiếp cận. Dẫn đầu là 1 trong đám ông già nua bà cả khăn là áo lượt [8] chỉnh tề, đem cả một ông cụ râu lâu năm khoác áo thụng xanh [9] đang được bê cái bình hương thơm  [10] sương cất cánh ngun ngút trước vùng ngực coi cực kỳ đạo mạo chỉnh tề. Theo sau là 1 trong đám thanh niên trai đem gái đem ăn diện chải chuốt, đỏm dáng vẻ, đang được vừa phải chuồn vừa phải mỉm cười trình bày hớn hở, đón đầu là 1 trong song phái mạnh phái đẹp cặp đập cùng cả nhà có vẻ như xẻn lẻn, ngượng nghịu. Không bỏ qua thời cơ, chàng trai Đần xấn ngay lập tức lại khu vực đám thanh niên, cầm lấy tay song trai gái đón đầu, ghi nhớ tiếng phu nhân dặn dò, anh tớ thực hiện cỗ rầu rầu rĩ rĩ và chúc cho tất cả “hai anh chị” được “mồ yên ổn mộ đẹp” nhằm hưởng trọn niềm hạnh phúc dưới  “suối vàng”. Cô phụ nữ nghe thấy thế khiếp đảm quá, lăn quay ngay lập tức đi ra và ngất lịm chuồn. Còn anh đàn ông mặt mày đang được đỏ au tưng bừng đột xám ngoét lại như không thể giọt tiết, anh tớ nổi cơn điên lên túm luôn luôn lấy cổ chàng trai này tuy nhiên hét lên: “Đồ quỷ sứ! Đồ quỷ sứ! Ông bóp bị tiêu diệt mi ngay lập tức lập tức!…”. Thế là cả đám thanh niên xông vô, kẻ thụi, người đấm, kẻ bóp cổ khiến cho chàng trai sát tắc thở. May đem anh láng giềng chất lượng bụng trải qua vô can nài mãi mang đến cái chàng trai “dở rồ dở dại” này, anh tớ mới nhất bay bị tiêu diệt tuy nhiên chạy được về cho tới căn nhà với phu nhân.

Thế là qua quýt trận đòn nhừ tử ấy, lại cho tới trận mắng té tát của chị ấy phu nhân.

– Trời ơi! Đần ơi là đần!… đần đâu tuy nhiên có được cái loại đần cho tới thế là cùng!… Đám rước dâu của phòng người tớ chứ đâu đem cần đám quái tuy nhiên chuồn chúc người tớ “mồ yên ổn mộ đẹp” nhằm xuống “suối vàng” tuy nhiên hưởng trọn hạnh phúc! Sao người tớ ko mang đến tía nó xuống luôn luôn “suối vàng” chuồn mang đến không còn tiệt cái loại đần cho tới thế là cùng!

Anh Đần tức quá lại thộn mặt mày đi ra chất vấn vợ:

– Thế thì bu nó bảo tôi cần chúc người tớ như vậy nào? Sao bu nó ko dặn dò tôi trước?

Chị phu nhân lại nguýt lâu năm, rồi lại giảng giải mang đến anh chồng:

– Thế này này, đần ơi là đần! Đi lối tuy nhiên gặp gỡ đám “cô dâu chú rể” sôi động hạnh phúc như vậy thì chỉ việc mau mồm mau mồm chúc phu nhân ck người tớ “tốt đôi”, “tốt đôi” [11] thế là kẻ tớ khoái chí nhất đời… tuy nhiên cho dù là những song phu nhân ck cặp đập cùng cả nhà được khen ngợi một câu như vậy cũng quí chí cần biết… chứ cứ gì “cô dâu chú rể”!… Người tớ thì quí tuy nhiên bản thân lại được thời điểm thích nghi với những người tớ thì mới có thể khéo léo đi ra được chứ!

Anh ck nghe phu nhân trình bày lại như sáng sủa đôi mắt đi ra, bèn quyết chuồn “học khôn” một phen nữa.

Sáng ngày tiếp theo, chàng trai Đần lại lên lối. Và khiến cho dễ dàng ghi nhớ tiếng phu nhân dặn dò, bên trên lối đi gặp gỡ bất kể ai, ông già nua bà cả, hoặc thanh niên trai, gái, rộng lớn, bé bỏng anh tớ cũng cứ luôn luôn mồm lặp chuồn tái diễn độc đem nhị giờ “tốt đôi”,… “tốt đôi”… khoác dầu kể từ sáng sủa cho tới trưa anh vẫn chẳng gặp gỡ được một “đôi” nào là cả! Và gần giống ngày hôm trước, chẳng ai buồn bắt chuyện với anh mang đến mất mặt công thôi việc tuy nhiên bực bản thân.

Đi đang được mỏi cái chân, mặt mày trời đang được xế bóng vẫn ko “tóm” được “đôi” nào là tạo ra “đôi”cả, anh tớ đang được ấn định con quay về bên, đột nghe thấy giờ tiếng ồn ào ở phía xa xăm xa trước mặt mày. Rảo bước cho tới điểm, anh thấy lửa đang được bốc cháy ngùn ngụt ở một căn nhà to tát cuối buôn bản. Tiếng rỗng tuếch ngũ liên [12] và giờ tù và [13], giờ người la hét náo động cả một vùng. Người xách nước, kẻ vác câu liêm [14], người bê lô chiếu ướt… càng ùn ùn kéo cho tới, trèo lên cái căn nhà để sở hữu dập tắt ngọn lửa. Phía ngoài lối, nhị phu nhân ck ông gia chủ đang được đem tuổi tác đang được đứng coi nom sản phẩm lô đồ vật kể từ vô căn nhà bốc cháy được quý khách khuân đi ra chung. Nhác nhìn thấy phu nhân ck gia chủ đang được lụi hụi cặp đập cùng cả nhà, ghi nhớ tiếng phu nhân dặn dò, như gặp gỡ được thời cơ khan hiếm đem, chàng trai Đần tất tả chạy ngay lập tức lại tay bắt mặt mày mừng và kêu lên rối rít:

– A ha! Chúc mừng nhị chưng thiệt là “tốt đôi”, “tốt đôi”! Xin chúc mừng… “tốt đôi!”…

Đang bồn chồn bị tai ương cháy mất mặt của, bụng dạ rối như mớ bòng bong, lại sở hữu cái chàng trai nào là tự động dưng chớt nhả nhớt nhả cho tới lắp đặt tía lắp đặt bắp những gì chẳng rõ ràng thân thuộc giờ tiếng ồn ào huyên náo, người gia chủ bèn quát lác lên:

– Cái gì? Cái gì? Anh trình bày vật gì thế?

Anh chàng Đần ngay tắp lự ghé luôn luôn vô tai chưng tớ hét tướng tá lên:

– Tôi bảo: “tốt đôi”, “tốt đôi”… Hai chưng khoái chí ko nào?…”Tốt đôi”, “tốt đôi” nghe rõ ràng chưa?

Thoáng như hiểu đi ra điều gì, hai con mắt chưng gia chủ đột long lên sòng sọc kẻ, chưng tớ túm ngay lập tức phần cổ áo chàng Đần, mồm hô hoán lên:

Xem thêm: cô dâu thuỷ thần

– Thằng này nhen nhà! Thằng này nhen nhà! Ối buôn bản nước ơi! Tôi tóm cổ được thằng nhen căn nhà phía trên rồi! Làng nước ơi!

Mọi người đang được rối rít lên mải trị cháy, tất tả con quay phắt ngay lập tức lại, nằm trong thét lên:

– Đâu, đâu?… Đứa nào là nhen nhà? Đứa nào là là hung thủ nhen nhà? Đâu? Đâu?… Bắt lấy nó! Trói nó lại!… Bác cứ gô cổ nó lại!… Chữa cháy đoạn, Cửa Hàng chúng tôi tiếp tục chất vấn tội nó!…

Thế là cả nhị phu nhân ck chưng gia chủ và thêm 1 lũ con trẻ con cái xung quanh đấy xúm lại túm chặt lấy chàng trai Đần. Hoảng qua quýt anh tớ vừa phải giãy đạp giụa, vừa phải kêu lên:

– Ô hay! Cái căn nhà chưng này! Tôi bảo “tôi đôi”, “tốt đôi” cơ mà!

Bác gia chủ càng quát lác lên dữ tợn hơn:

– À! Mày bảo mi đốt! chủ yếu mi nhen à? Ông tiếp tục thiêu sinh sống mi ngay lập tức vô lô lửa ê kìa!…

Hai mặt mày đang được giằng teo, xô đẩy nhau, chợt chạm cần cái chĩnh tương [15] ụp kềnh ngay lập tức đi ra chuẩn bị quặt xuống rãnh. Tiếc của chưng gia chủ nới tay một ít nhằm lấy chân ngăn cái chĩnh lại. Đang lúng túng thì chàng trai Đần vùng mạnh ngoài tay cả nhị phu nhân ck, xô mang đến lũ con trẻ con cái trượt nhớn nhác rồi ù té quăng quật chạy thục mạng.

Xẩm tối mới nhất trườn về cho tới căn nhà, vừa phải đói, vừa phải mệt nhọc, vừa phải bị một phen hú hồn, lại vẫn bị chị phu nhân té tát luôn luôn cho 1 chập:

– Trời ơi là trời! Đần ơi là đần! Đần đâu tuy nhiên có được cái loại đần cho tới thế là cùng! Người tớ đang được truy tạo ra cái đứa nhen căn nhà thì như “lạy ông tôi ở những vết bụi này” chuồn hét vô thân thuộc mặt mày người tớ là “tốt đôi”, “tốt đôi” thế thì không giống gì bảo người tớ rằng “tôi đốt”, “tôi đốt”, chứ còn “ai đốt” vô đấy nữa! Trời khu đất, sao bọn họ ko thiêu sinh sống luôn luôn tía nó chuồn mang đến không còn tiệt cái loại đần cho tới thế là cùng!

Anh chàng Đần nghe phu nhân mắng sực tỉnh cơn chết mệt, vẫn thộn mặt mày đi ra chất vấn vợ:

– Thế bu nó bảo tôi cần thực hiện thế nào là mới nhất được? Sao bu nó ko dặn dò tôi trước? “tốt đôi”, “tốt đôi” và lại bảo là “tôi đốt”, “tôi đốt”, thế là cái tai ác quỷ gì?

Chị phu nhân lại nguýt lâu năm và giảng giải mang đến chồng:

– Thế này này, đần ơi là đần! Đi lối tuy nhiên gặp gỡ những chuyện rối ren “hữu sự” [16] vì vậy, thấy người tớ thực hiện thế nào là thì tôi cũng học theo người tớ xắn ống tay áo lên cùng theo với quý khách chung dập vào một trong những tay một chân chứ chớ đem đứng ngoài tuy nhiên “lí sự… lí siếc” [17] cái mồm nhằm chuốc lấy vạ mồm vô thân thuộc như thời điểm hôm nay ấy! Đã nghe đi ra chưa? Ôi, đần đâu lại sở hữu cái loại đần cho tới thế là cùng!

Anh chàng Đần nghe phu nhân trình bày thứ tự đó lại như sáng sủa hẳn đôi mắt đi ra hơn hết những thứ tự trước. Anh tớ suy nghĩ bụng: thế thì “bắt chước” thiện hạ cũng chẳng khó khăn gì bèn hăm hở quyết chuồn “học khôn” một chuyến nữa coi sao.

Thế là mới nhất gà gáy canh tía ngày tiếp theo, trời còn nhá nhem tối, anh tớ đang được nhiệt huyết lên lối. Nhưng chuyến này chẳng chờ đón lâu lắc gì, mới nhất tiếp cận nẻo lối vắng ngắt sau ngôi miếu [18] phí ở cuối buôn bản bên trên, anh tớ đang được gặp gỡ luôn luôn nhị tên nam nhi to tát bự ko rất rõ nét mặt mày đang được loạn đả nhau loạn xị, người thượng ống quyển, người hạ cẳng tay, chẳng tên nào là chịu đựng thua thiệt xoàng tên nào là một miếng. Anh tớ cũng chẳng phải hiểu được này là nhị tay mới nhất chuồn “ăn sương” [19] về rủ nhau đi ra sau miếu nhằm phân tách nhau quấn chi phí mới nhất ăn trộm được, tuy nhiên tay nào thì cũng đề nghị phần rộng lớn nên mới nhất sinh đi ra loàn đả. Thấy đem chuyện rối ren thực sự “hữu sự” thiệt, chẳng hiểu “đầu cua tai nheo” đi ra sao, ghi nhớ cho tới tiếng phu nhân vừa phải mới nhất dặn dò ngày hôm trước, chàng trai Đần ngay tắp lự xắn ống tay áo xông vô kêu lên: “Để tôi hỗ trợ cho một tay! Để tôi hỗ trợ cho một tay!…” Hai tên ăn trộm tên nào thì cũng tưởng anh tớ là kẻ nằm trong cánh tên ê cho tới chung mức độ nhằm choảng bản thân, bèn nằm trong xông luôn luôn vô nện mang đến chàng trai hung hăng mới nhất cho tới này những ngược đấm như trời giáng thực hiện mang đến anh tớ ụp kềnh ngay lập tức đi ra mặt mày khu đất. Bị ngay lập tức đòn phủ đầu nhức quá, chợt ghi nhớ cho tới tiếng phu nhân dặn dò anh tớ ngay tắp lự ú ớ kêu tướng tá lên: “Ô tề, dù kìa! Tớ hợp lý sự, lí siếc” gì đâu! Tớ… tớ chỉ chung những đằng ấy,… một tay thôi mà!”. Hai tên ăn trộm “đấu võ” cùng nhau kể từ sớm đến thời điểm thở cả đi ra đằng tai, thông thoáng nghe thấy anh tớ ú ớ “lí… lí… tay… tay…” gì ê thì lại tưởng chàng trai này đe rằng anh tớ là kẻ căn nhà ông “lí” [20]… tiếp tục mang đến bọn chúng “biết tay”! Thế là nhị tên chột dạ hãi tù ông tơ gông [21] với cụ “lí” cho tới điểm, bèn hốt hoảng kéo nhau quăng quật chạy, nhằm trơ lại 1 mình chàng trai ở chỏng quèo bên dưới khu đất, mặt mày mũi sưng vêu!

Lần này, tuy rằng trời còn sớm coi rõ ràng mặt mày người tuy nhiên chàng trai Đần cũng thui thủi con quay luôn luôn về căn nhà nhằm trách cứ phu nhân chạy dạy dỗ “khôn” lại còn xúi ngớ ngẩn bản thân nhằm cho tới nỗ lại bị ăn đòn nhừ xương.

Bất đồ gia dụng anh tớ lại bị phu nhân nhiếc luôn:

– Ối, đần ơi là đần! Thấy người tớ choảng nhau thì bản thân cần vô can người tớ đi ra. Rồi khuyên nhủ giải người tớ một câu “một điều nhịn là chín điều lành” chứ! Mình là “người giữa” cần “chữa song bên” [22] đang không hòa giải bọn họ thì chớ, sao lại quặt vô tuy nhiên “đánh hôi” [23] với những người tớ, đem không giống gì “đổ thêm thắt dầu vô lửa” mang đến nó cháy luôn luôn cả chân cả tay mình? Ôi, đần đâu tuy nhiên có được cái loại đần cho tới thế là cùng!

Thì đi ra cứ từng thứ tự nghe phu nhân biện bạch cho 1 hồi đâu đi ra đấy là chàng trai Đần lại như sáng sủa đôi mắt đi ra. Nhưng thứ tự này thì quả thực anh tớ đang được thấy ngấm thía: cứ học tập tinh học tập ngoan ngoãn được như cái “lí sự” của phu nhân cũng đầy đủ “vỡ mi phu nhân mặt” đi ra rồi! Anh chép mồm than thở thở:

– Bu nó bảo “đi một ngày đàng học tập một sàng khôn” tuy nhiên tiếp cận bao nhiêu ngày đàng rồi chỉ rặt thấy những thụi với đấm với đá, gậy gộc gộc, bóp cổ, chôn sinh sống, thiêu sống… chẳng thấy thằng phụ vương nào là dạy dỗ ko dạy dỗ ngoan ngoãn cho chính bản thân cả.

Chị phu nhân ngay tắp lự nhảy mỉm cười khanh khách:

– Ôi, đần ơi là đần! Cái tinh cái ngoan ngoãn nó thâm nhập vô domain authority vô thịt, nó ngấm vô xương vô cốt ấy chứ, “miếng ngon ghi nhớ lâu, đòn nhức ghi nhớ đời”, đâu đem cần như cái bánh cái ngược người tớ trao vô tay hoặc đút vào trong túi bản thân mang đến được!… Thiên hạ chín vạn người còn cần lên rừng xuống biển lớn chuồn từng gầm trời tuy nhiên cũng ko dễ dàng gì học tập được không còn từng cái khéo léo, thiệt fake ở đời ấy chứ, tía nó mới nhất chuồn đem vài ba ngày đàng bất quá cũng chỉ ở bao nhiêu cái buôn bản bên trên, xã bên dưới quẩn xung quanh cái xó thị trấn này thôi chứ đang được nhằm nhò gì!

Nghe nói đến việc chuyện thiên hạ lên cả rừng xuống cả biển lớn nhằm “học khôn”, kể từ thuở phụ vương sinh u đẻ không được tiếp cận đâu ngoài cái lối sóc của tôi, chàng trai Đần lấy thực hiện kỳ lạ lắm, đột quí chí bảo vợ:

– Ừ, hoặc bu nó cứ nhằm tôi lên rừng xuống biển lớn một chuyến “học khôn” coi nó thế nào!

Thế là ngay lập tức sáng sau, kể từ gà gáy canh một, chàng trai Đần lại cơm trắng đùm cơm trắng cầm nài thêm thắt phu nhân quan liêu tiền [24] giắt ở thắt sườn lưng cố chí lên tận rừng xanh xao nhằm học khôn. Nghe phu nhân dặn dò, anh tớ cứ nhằm mục tiêu phía mặt mày trời lặn tuy nhiên cắm đầu rảo bước, chuồn mang đến mãi cho tới xâm xẩm tối thì cho tới rừng thiệt. Tiếng chim kêu vượn hót, cảnh rừng núi đìu hiu, âm u… tất cả đều thực hiện chàng trai kì dị kỳ lạ tai, cứ thế nhấn bước tiến mãi vô sâu sắc vô rừng khi nào là ko biết.

Bỗng một cảnh kì quái thực hiện anh chợt nghỉ chân lại: nhị loài vật gì to tát rộng lớn như song trườn nằm mê, lông lá xồm xoàm đẫy những vết vằn đen kịt như vết cháy xém, đang được vờn nhau, cả nhị nằm trong đứng lên bên trên nhị chân sau nhằm đu đẩy nhau, rồi lại vuốt cả vô mặt mày nhau bởi nhị chân trước to tát bởi các chiếc cột căn nhà và đẫy những móng sắc và nhọn. Á á! Đám này đang tạo ra sự cùng nhau, lại chuẩn bị loàn đả rồi phía trên, tương tự cái đám ngày hôm qua ấy mà! Nhớ tiếng phu nhân dặn dò, chàng trai Đần xông ngay lập tức lại và kêu to:

– Thôi thôi, “một điều nhịn là chín điều lành”, tớ là “người giữa” tớ “chữa song bên”, chớ đem loạn đả chẳng chất lượng lộc gì mang đến mặt mày nào là đâu!…

Hai loài vật to tát rộng lớn đột giật thột nằm trong ngoái đầu lại. Một giờ gầm kinh hoàng chợt vang lên thực hiện mang đến chàng trai Đần cũng lắc toàn bộ cơ thể. Thì đi ra ê là 1 trong cặp phu nhân ck cọp đang được đùa rỡn cùng nhau sau thời điểm đang được no bùi nhùi. Thấy bóng người xuất hiện nay bất thần, cọp cái chợt thảng thốt gầm lên một giờ rồi xoay đầu quăng quật chạy. Cọp đực cũng gầm lên một giờ kinh hoàng rộng lớn thực hiện lá cây rụng xuống rào rào, rồi con quay hẳn đầu lại, trườn bản thân về phía kẻ “địch” mới nhất cho tới. Anh chàng Đần đột run rẩy lẩy bẩy, hồn phách lên mây, tất tả xoay đầu quăng quật chạy. Cọp đực quật mạnh đuôi một chiếc, lại gầm lên một giờ lắc cả vách núi. Chàng Đần kinh hoàng quá tất tả leo tót ngay lập tức lên một chiếc cây to tát sát đấy. Cọp đực quật đuôi luôn luôn một chiếc nữa rồi chồm ngay lập tức lại bên dưới gốc cây, trợn trừng ngó trực tiếp lên trên bề mặt chàng trai đần bởi hai con mắt đỏ au như nhị viên tiết, mồm gầm gầm gừ gừ một thôi một hồi thực hiện mang đến chàng trai run rẩy lên như cầy sấy. Chán chê tiếp sau đó cọp đực mới nhất ở phục ngay lập tức xuống bên dưới gốc cây, rồi có một lát đang được ngáy ầm ầm. Tính đến sát nửa tối, cọp cái đột thủng thỉnh cho tới thức tỉnh cọp đực dậy, phu nhân ck cọp lại vờn nhau chốc lát rồi theo gót nhau chuồn tít vô rừng sâu sắc nhằm săn bắn bùi nhùi, quên lửng mất mặt con cái bùi nhùi đang được ngồi run rẩy nỗ lực cập bên trên một cây cỏ to tát ngay lập tức phía bên trên khu vực cọp đực ở ngủ. Phải đợi cho tới sát sáng sủa hẳn, nghe giờ gà rừng gáy, trông chừng yên ổn ắng, chàng Đần mới nhất dám tụt kể từ từ bên trên cây xuống và cắm đầu cắm cổ chạy một mạng ngoài khu rừng rậm.

Suốt ngày hôm ê, chàng trai cứ lập cà bần bật vừa phải chuồn vừa phải chạy nhằm nhanh chóng về cho tới căn nhà nhìn thấy phu nhân mới nhất yên ổn tâm là bản thân còn sinh sống.

Nghe kể lể nguồn cơn, chị phu nhân mới đầu cũng rùng bản thân sởn gáy, suy nghĩ tuy nhiên hú hồn mang đến cái ngu đần cho tới thảm sợ hãi của anh ý ck. Nhưng tâm lý thế nào là chị lại nhảy mỉm cười bảo chồng:

– Ôi thế là thứ tự này tía nó “khôn” lắm đấy chứ! “khôn” nhất trần đời đấy!

Anh ck thộn mặt mày đi ra trách cứ vợ:

– Ô hay! Bu nó còn giễu tôi nữa cơ à? Chỉ thiếu thốn tí nữa là đưa vào bụng cọp nhằm tuy nhiên “học khôn” à?

Chị phu nhân phì cười:

– Thế tuy nhiên tía nó ko đưa vào bụng cọp mới nhất là “khôn” chứ! Giả ví test cứ chui đầu cố chạy thêm thắt vài ba bước nữa coi liệu tía nó đem nằm trong bụng cọp rồi không? Thế cần là “khôn” nhất trần đời rồi còn gì nữa!… Ôi, đần ơi đần! “Khôn” cho tới như vậy tuy nhiên cũng ko biết là “khôn” nữa!

Anh ck đột ngẩn mặt mày ra: lần thứ nhất vô đời, tí nữa đưa vào bụng cọp, anh tớ vừa được chị phu nhân khen ngợi anh là “khôn”! Chẳng hiểu nghĩa thế nào là anh đột ngớ ngẩn trình bày với vợ:

– Thì ra… cái như thể “cọp” nó dạy dỗ “khôn” nhanh chóng thiệt đấy, bu nó nhỉ!…

Câu chuyện Học khôn – Truyện mỉm cười dân gian lận Việt Nam
Đỗ Quang Lưu kể
Nguồn: Truyện hiểu cung cấp I, lớp 4, trang 128, NXB giáo dục và đào tạo – 1988
– TruyenDanGian.Com –

Chú quí vô mẩu chuyện Học khôn

  1. Đôi co: (cãi cọ) tiếng qua quýt giờ lại.
  2. Thộn mặt mày ra: ngây mặt mày một cơ hội ngu đần.
  3. Cái ngữ: cái hạng người (ý coi thường miệt).
  4. Xỏ lá tía que: xỏ lá cáng.
  5. Đám: đám quái (nói tắt), đám tang, lễ đem người bị tiêu diệt cho tới khu vực chôn chứa chấp.
  6. Suối vàng: điểm vong linh người tớ cho tới ở sau thời điểm bị bị tiêu diệt ( theo gót ý niệm mê tín dị đoan cũ). Xuống xuối vàng: bị tiêu diệt.
  7. Xúi quẩy: gặp gỡ điều rủi ro, điều xấu xí.
  8. Khăn là áo lượt: (là, lượt: những đồ gia dụng mạng bởi tơ thưa và đẹp) ý trình bày group khăn và khoác áo bởi là và lượt quý phái, chỉnh tề.
  9. Áo thụng xanh: áo tay lâu năm và rộng lớn thùng thình, thông thường may bởi vải vóc tơ thưa rất đẹp, nhuộm blue color lam, dùng làm khoác (nam giới) Lúc tế lễ thời xưa.
  10. Bình hương: đồ gia dụng sứ hình ống tròn xoe rộng lớn và thấp đựng cát hoặc tro nhằm cắm hương thơm thắp ở bàn thờ tổ tiên.
  11. Tốt đôi: (đôi trai gái) xứng danh là phu nhân ck cùng nhau. Ý trình bày xứng cùng nhau về tuổi tác, về sức mạnh, về mẫu mã bên phía ngoài hoặc về tính chất tình nêm vô. (Nói lái lại thành: “tôi đốt”).
  12. Ngũ liên: (trống đánh) một hồi năm giờ ngay tắp lự (khi báo động: vỡ đê, cháy căn nhà, đem giặc cướp…).
  13. Tù và: loại bé rộng lớn thực hiện bởi sừng trâu trườn hoặc vỏ ốc to… dùng làm báo hiệu hoặc thông báo ở vùng quê.
  14. Câu liêm: dao quắm đem cán lâu năm vừa phải tầm nhằm rời được cây cỏ phía trên cao hoặc nhằm túa cái căn nhà Lúc trị cháy…
  15. Chĩnh tương: chĩnh đựng tương.
  16. Hữu sự: đem chuyện (rắc rối hoặc bất thường) xẩy ra.
  17. Lý sự: cãi lẽ cần ngược trước một vấn đề xẩy ra.
  18. Miếu: đền rồng thờ cỡ bé.
  19. Ăn sương: ăn trộm đêm hôm.
  20. Ông lí: lí trưởng (viên chứa chấp hàng đầu một xã vô thời phong loài kiến và thực dân).
  21. Gông: đồ gia dụng được làm bằng gỗ hoặc bởi tre, dùng làm treo vô cổ một tội nhân. Tù ông tơ gông: ý trình bày tù cho tới lọc lõi, tù trong cả đời.
  22. Tôi là kẻ thân thuộc, tôi trị song bên: (thành ngữ) chỉ người trung gian lận đứng đi ra can nhằm hòa giải song mặt mày.
  23. Đánh hôi: mượn cớ vô can một đám tấn công nhau nhằm tấn công người tuy nhiên bản thân ko ưa.
  24. Quan tiền: đơn vị chức năng chi phí tệ thời phong loài kiến (1 quan liêu bởi 10 chi phí, 1 chi phí bởi 60 đồng kẽm).
Truyện cười
Truyện cười

Kho tàng truyện mỉm cười dân gian lận nước Việt Nam và thế giới

Truyện mỉm cười là 1 trong loại truyện kể về những hiện tượng kỳ lạ xứng đáng mỉm cười vô cuộc sống đời thường, vô hành động của những người đời. Trong truyện mỉm cười, những hiện tượng kỳ lạ xứng đáng mỉm cười luôn luôn trực tiếp tự động trình diện đi ra bên dưới dạng tức mỉm cười, khiến cho người nghe (hoặc người đọc) nhảy mỉm cười.

Ngoài mẩu chuyện mỉm cười Học tinh kể bên trên, TruyenDanGian.Com còn thuế tầm và tinh lọc đi ra những mẩu chuyện mỉm cười hoặc nhất, chung fan hâm mộ đem những khoảng thời gian thư giãn giải trí và vui chơi sau những mệt mỏi, mệt rũ rời.

Truyện mỉm cười dân gian

;

Xem thêm: chúa tể địa ngục